20g 30 phút.
Buổi tiệc tiếp tục diễn ra!
Lúc này, Hà Minh Hải đứng trên bục hướng đến mọi người nói lời cảm ơn. Ánh mắt ông nhìn hết một lượt, bỗng nhiên dừng lại bởi một thứ phát sáng. Khi ánh đèn trong phòng vụt tắt, viên ngọc màu xanh trên cổ Lý Tương Tư phát ra màu xanh, vì mọi người chăm chú nhìn chủ tiệc, không mấy ai chú ý đến, trừ Trương Quân Nhân cùng Văn Thiếu Kiệt.
Kiềm chế tâm trạng xúc động mãnh liệt, Hà Minh Hải nói xong lời cuối cùng, tiếng vỗ tay vang lên rầm rộ, cũng như tiếng lòng ông đang dậy sóng. Ông cố gắng nhìn rõ ràng gương mặt người đang đeo nó, nhưng vì khoảng cách khá xa, lại thêm đèn tắt, ông cố gắng thế nào cũng chẳng thể nhìn thấy.
Chỉ vài giây sau, đèn trong phòng lại sáng lên, lúc này Hà Minh Hải đã thấy rõ tất cả. Nhìn Lý Tương Tư ngáp ngắn ngáp dài, mày ông khẽ chau lại. Cô gái nhỏ kia tuổi đời rất trẻ, vì sao lại có được viên ngọc Thủy Bích kia? Chẳng lẽ…
Nghĩ đến đây, Hà Minh Hải cố gắng lấy lại bình tĩnh, vẻ mặt cười gượng đi đến. Trương Quân Nhân nhìn ông, trong lòng cũng nổi lên sự nghi ngờ. Chẳng lẽ người ông chủ Hà thuê anh tìm mười năm trước là Lý Tương Tư? Vậy quan hệ của họ là gì? Còn cô gái mà chính ông tặng viên ngọc là ai? Tại sao cô nhóc lại có được?
“Cô bé, có thể cho bác mượn sợi dây chuyền này được không?” Trấn tỉnh được tinh thần, Hà Minh Hải đẩy nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-co-ngoc-la-osin/3093657/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.