Tan học, Thuyên đi ra cổng đợi ông ngoại. Cậu cũng thấy Chinh đang bước ra cùng hướng với mình.
"Chinh, về chung luôn không?"
Chinh ngẩng mặt nhìn Thuyên rồi rất nhanh đảo mắt chỗ khác kèm theo là cái lắc đầu quen thuộc. Sau đó, cậu thấy Chinh có lẽ đã cùng mẹ đi về. Cổng trường lúc này có thêm hai ba học sinh nữa. Chúng đang quây quần bên bà bán hàng để thi nhau chơi trò chơi để kiếm thêm kẹo hoặc tiền. Đợi một lát thì ông ngoại tới, Thuyên vẫy tay để cho ông thấy hướng mình đang đứng. Hai ông cháu lại tiếp tục trở về trên con đường cũ.
"Ngoại ơi, ngoại biết ở làng mình có ai tên Chinh không?"
Ông ngoại suy tư một lát rồi trả lời:
"Chinh hả? Để tao nhớ coi. À, nó là con gái của thằng Phong, trạc tuổi mày đó."
Thuyên gật đầu, rồi cậu tiếp:
"Dạ, hôm nay con học chung với Chinh đó ngoại."
Ông ngoại Thuyên im lặng, dường như ông lại nhớ đến điều gì đó. Người già thường hay hồi tưởng chuyện cũ và ông Thuyên cũng không ngoại lệ. Lắm khi, ông hay ngồi một chỗ, rít một điếu thuốc rồi thẩn thờ không biết nghĩ chi. Từ sau được ông kể cho nghe sơ sơ về ông Tư, Thuyên dường như hiểu ra. Họa chăng ông đang nhớ về hồi đó, một thời rất xa có chiến tranh, bom đạn và những người đồng đội sát cánh cùng mình vào sinh ra tử? Những lúc như thế, Thuyên sẽ đến cạnh rồi ngồi chung với ông. Ông sẽ nhìn Thuyên rồi cười cười kế đến hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chung-ta-lon-len/2962897/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.