Dì của Chinh tất nhiên đồng ý. Nhưng đều khiến dì khó xử chính là không thể lên dự thi cùng Chinh. Vốn làm ở một xưởng may, việc xin nghỉ đã rất khó khăn. Chinh không muốn làm dì phiền lòng nên cô tỏ ra đáng tin cậy nói:
"Không sao đâu dì, có thầy cùng các bạn nữa ạ."
Người dì thoáng phiền muộn nhưng cháu mình đã nói vậy, bà cũng không nói thêm được gì. Dường như nhớ lại điều gì, dì hỏi:
"Con thi vẽ là tự chuẩn bị chì cùng màu phải không?"
Chinh gật đầu rồi lại lắc đầu:
"Đó là thi ở trường, hiện giờ con thi ở huyện nên màu cùng chì sẽ do thầy cô chuẩn bị ạ."
Nghe nói thế, người dì cũng yên tâm phần nào. Nếu học sinh tự chuẩn bị, dì chắc hẳn sẽ sắm cho Chinh màu cùng chì mới. An ủi cùng khích lệ cháu gái đôi lát, dì lại tiếp tục công việc trên tay mình. Tiếng máy may lạch cạch vang lên trong chiều muộn. Chinh nhìn ánh tà chiếu lên lá cây, tiếng thở dài chìm theo cơn gió nhẹ.
Thoáng chốc, những bữa luyện vẽ để cấu trúc lại nét cũng như cách phối màu cho học sinh dự thi đã xong. Các bạn đại diện trường vừa háo hức vừa lo sợ bởi vì quy mô của cuộc thi vẽ này đã không gom gọn lại ở một ngôi trường nữa mà gom nhiều trường ở nhiều huyện, được tổ chức hẳn ở trường cấp ba trên tỉnh để có thêm phòng cùng chỗ ngồi dự thi. Ở huyện cũng có các trường tiểu học khác đăng ký tham gia nên học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chung-ta-lon-len/2962890/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.