20
- Địa vị của cô trong mắt tôi vĩnh viễn không bằng cô ấy!
Dục Mạc Sâm thu lại súng, vứt nó xuống đất ngay cạnh chỗ Ái Hiểu Tâm đang quỳ. Ái Hiểu Tâm nghiến răng nhìn khẩu súng sắc lạnh, hai bàn tay nắm lại thành quyền nổi rõ cả gân xanh. Hắn bỏ đi được vài bước thì nghe tiếng cô ta ấm ức:
- Em không phục!
Hắn ngó lơ thái độ đó, đi mất dạng.
Buổi chiều cùng ngày thì hắn lên thuyền chuẩn bị vào đất liền. Một số người đứng sẵn trước ngoài bãi cát, nhìn thấy hắn bước ra liền cúi thấp đầu cung kính.
Doanh Khanh nhìn hắn đi về phía mình, sóng áo khoác trên vai hững hờ bị gió tạt. Hắn đến trước mặt Doanh Khanh, giọng tuy nhỏ nhưng đầy hàn khí:
- Chú trông chừng anh em cho tốt!
Doanh Khanh gật nhẹ đầu, sau cùng cũng cúi chào hắn, nhìn chiếc thuyền nhỏ rẽ lối trên mặt nước.
Cậu ta làm sao không hiểu ý của hắn chứ?!
Doanh Khanh xoay lưng, đi nhanh qua vài lối mòn thì bắt gặp Ái Hiểu Tâm đang trở ra. Vẻ mặt ủ rũ kia vô tình bị cậu ta bắt trọn. Ái Hiểu Tâm vội vàng hiện lên nét mặt lạnh lùng, tĩnh lặng lướt qua người cậu ta.
- Đừng để tám năm bán mạng của cô trở thành công cốc!
Cả hai dừng bước, lưng đối diện nhau. Ái Hiểu Tâm hít sâu một hơi gió biển, giọng không chút biểu cảm:
- Dù sao thì sự tín nhiệm của tôi dành cho anh Sâm cũng đã tụt dốc rồi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chiem-doat-hoa-thanh-tinh-yeu/3462669/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.