9
Tiếng thút thít của cô làm hắn sực tỉnh khỏi đoạn hồi ức cũ. Hắn cau nhẹ mày cất tấm ảnh lại vào hộc bàn, sau đó mở miệng hỏi lớn:
- Em đang đứng ngoài đó?
Cô bật dậy, lau lau những giọt nước mắt lăn dài trên má. Nhưng càng lau nước mắt càng nhiều, cô ôm mặt chạy vào phòng tắm, khóc hồi lâu.
Hắn hỏi mãi cũng không có ai trả lời nên chỉ biết bất lực nằm đợi. Rất lâu sau đó mới thấy cô bước vào, mặt còn đẫm những giọt nước mát lạnh.
Hắn tinh tế nhận ra đôi mắt đỏ ngầu của cô, còn nhận ra cả đôi bàn tay chuẩn bị bê khay thức ăn đi đang run rẩy từng cơn. Cô còn không nhìn hắn lấy một cái, bê khay lên rồi trở lại ra ngoài.
Suốt hôm đó, không thấy cô vào phòng lần hai.
Sáng hôm sau...
Hắn giật mình mở mắt, phát hiện bên mình không có ai nằm như những buổi sáng khác.
Hắn bắt đầu cao giọng gọi cô, nhưng chẳng có ai đáp lại. Đến lúc cảm thấy bản thân có chút nổi giận thì cánh cửa phòng bật mở. Trúc Lam đứng đó, dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn, không mở miệng nói bất cứ điều gì.
- Em vừa đi đâu?
...
- Có biết ở ngoài kia nguy hiểm lắm không?
...
Sự im lặng của cô làm lửa giận càng thêm cháy lớn. Hắn hít sâu một hơi kìm nén lại, gọi cô tới bên cạnh.
Cô bước tới, đôi mắt vẫn như ngàn lưỡi dao cắm phập vào hắn.
- Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chiem-doat-hoa-thanh-tinh-yeu/3462658/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.