6
- Em sẽ phải ngồi lên đây và...cưỡi!
Cô ngượng chín mặt, lập tức bật dậy chạy ra khỏi phòng. Hắn nhìn bộ dạng kia của cô, bất giác phì cười thành tiếng.
Cô sợ rồi đúng không?
Trúc Lam chạy vội ra ngoài, dựa vào tường hít lấy hít để mùi không khí có chút ngượng ngạo. Cô đưa tay đập mạnh vào đầu mình, dậm chân bình bịch:
- Trời đất ơi! Sao mình có thể ngốc nghếch đến độ này chứ?
Hắn dĩ nhiên nghe được những lời kia, thoải mái nhắm mắt tịnh dưỡng:
- Để tôi xem một tuần sau em sẽ biểu hiện thế nào!
Kể từ hôm đó, ngày nào cô cũng ở bên cạnh hắn, một giây cũng không dám rời. Hắn bảo đau thì cô tìm cách khiến hắn hết đau. Hắn bảo đói thì cô tìm cách khiến hắn hết đói. Dục Mạc Sâm như Thượng Đế lúc này vậy, cô sơ suất một tí là ông Thượng Đế này đẩy cô xuống địa ngục ngay!
Suốt năm ngày liên tiếp, hắn ngày nào cũng bảo cô lau cơ thể cho mình.
Hôm nay là ngày thứ sáu, cô ủ rũ nhìn hắn đến cả ngồi dậy cũng không ngồi nổi. Kiểu này thì cô thoát bằng niềm tin!
Vẫn cứ thế, hắn cũng vẫn tiếp tục bảo cô làm những chuyện cần làm.
Chỉ là hôm nay...
- Cởi cả quần lót của tôi ra đi!
- Hả?!
- Cởi! Cởi hết!
- Không! Cái này thì không thể! Tôi sẽ không nghe lời ông đâu!
Hắn dùng ánh mắt lạnh lùng chiếu thẳng vào cô, cô dù rất sợ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chiem-doat-hoa-thanh-tinh-yeu/3462655/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.