🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

 Khí lạnh vẫn chưa dứt. Mặc dù ngồi trong xe nhưng chẳng đỡ hơn là bao. U mặt mày say sẩm, nên buộc thầy đành phải mở cửa kính.



Gió lùa vào, tôi co rúm lại. Lùa mình vào góc người của anh. Đôi tay tê tê nắm chặt với nhau. Cũng may sao vừa kịp lúc, thầy hãm phanh, dừng xe ngay góc phố xa hoa.



Anh Tâm khoác áo cho tôi, dìu tôi bước ra ngoài.



Ngõ phố cổ lạ lẫm, quanh quanh là sương trắng xóa lấp lánh ánh đèn dầu nơi góc nhà lờ mờ đượm lên vẻ đẹp phù ảo.



Mải ngắm cảnh tình mà tôi quên mảng đi mất cái lạnh còn đọng trên lớp da..



Thầy Thắng dẫn đường đi trước, đưa chúng tôi qua một cánh cổng được trang hoàng lộng lẫy.



Nghe bảo đâu theo quan niệm phong thủy, ông bà ta từ xưa vốn cho rằng cổng càng rộng thì sẽ đón rước được nhiều tài lộc, vận may về nhà.



Chẳng biết có đúng không nhưng trước mắt đã là cái minh chứng rõ thấy cho lời nói ẩn chứa đầy tính nghi hoặc ấy rồi.



"Thắng!"



Người đàn ông trẻ tuổi với vết sẹo hằn dài trên trán. Ông ta mặc chiếc may ô trắng phau, khoác nhẹ tấm áo mỏng bên ngoài cảm giác như mình đồng da sắt, nào lại có người chống trọi được với cái tiết trời quái gở này.



Ông vui vẻ cúi khẽ đầu chào thầy. Tay còn vướng bận điếu xì gà chưa châm. Tay còn lại hình như không có, chỉ thấy mảnh áo đung đưa theo chiều gió.



"Ôi đã bao lâu từ lần đấy chúng ta chưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chang-ngoc-biet-yeu/3408829/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Chàng Ngốc Biết Yêu
Chương 17: Tiệc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.