🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dải mây bồng bềnh trên khe núi, mấy cô thôn nữ đầu làng gánh hàng đi buôn. Tôi dạo dạo quanh sân, hít thở không khí thoáng đãng của sớm đầu thu.



Trời có chút se lạnh, mảnh áo mỏng làm tôi nhẹ run người.



Tôi vào bếp, hẳn là cái thói quen ở nhà. Dì Thoan đã dậy sớm chuẩn bị từ trước, lẽ ra phận làm dâu con thì phải xông pha vào việc, chứ đằng này tôi lại quá nhàn nhã. Chẳng hề cần mó tay đụng chân vào bất cứ việc gì, khiến tôi cảm thấy khó chịu lắm. Không làm thì ngứa ngáy hết cả người, khác gì tôi ăn chực, ngủ chực. Xưa giờ dâu con đâu nào có việc ở không nhàn rỗi..



Mà nghĩ kĩ cũng phải, mọi việc không là quá sức với dì Thoan. Với cả dì làm lãnh lương kiếm sống. Nếu để tôi thay mặt chen vào thì chẳng là cướp cái ăn của dì hay sao. Tôi nào nỡ ác thế..



"Cả nhà ăn cơm này."



"Con mời thầy, mời u, mời dì dùng bữa."



Tôi xới nồi cơm, hơi nóng phả vào mặt. Cái mâm cơm đạm bạc quen thuộc ngày nào, giờ ập vào toàn là những món lạ mắt. Sống trong một gia đình hào phú là đây sao.



Chẳng biết tôi ăn ngon thế này, thì hiện tại gia đình tôi bên ấy có ngày ba bữa đầy đủ hay không. Hay chỉ xoắn xuýt từng mấy củ khoai mà con Mận ngán ngẩm chê lên chê xuống.



"Sao anh Tâm không vào ăn cùng cả nhà vậy ạ?"



"Nó vốn thích ăn một mình. Con cứ mặc nó đi."



Vợ thầy lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chang-ngoc-biet-yeu/3408823/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Chàng Ngốc Biết Yêu
Chương 11: Tổn thương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.