Sáng sớm hôm sau, Phúc ma ma truyền đến tai Thái Hậu một tin tức không tốt.
“Hoàng Thượng phái người đi Hành Cung dọn dẹp, mọi thứ được bố trí theo quy cách như ở Từ Ninh Cung”.
“Vớ vẩn!” Thái Hậu đột nhiên đứng bật dậy, “Chẳng lẽ Hoàng Đế thật sự muốn lập Ô Lạp Na Lạp thị thành Mẫu Hậu Hoàng Thái Hậu sao?”
Phúc ma ma nói: “Tuy bà ta không ở Tử Cấm Thành, nhưng chỉ cần à ta là Mẫu Hậu Hoàng Thái Hậu, vẫn có thể đè ép người”.
Thái Hậu lại nghĩ đến Thanh Anh: “Ý kiến này chắc chắn cho con nha đầu Thanh Anh bày trò”.
Phúc ma ma lại lắc đầu: “Đúng là Thanh phúc tấn muốn cầu tình, nhưng Hoàng Thượng không gặp nàng ta”.
“Cái gì?” Thái Hậu hét lên.
Sao có thể? Thằng nhóc Hoằng Lịch kia tự có chủ kiến từ khi nào vậy?
Thái Hậu không kịp nghĩ nhiều, vội dẫn theo đám người Phúc ma ma tới nơi tổ chức lễ tang. Nhưng vừa mới ra đến cửa Vĩnh Thọ Cung đã bị hai tiểu thái giám ngăn cản.
“Hoàng Thượng có chỉ, Thái Hậu quá bi thương nên đổ bệnh, lệnh nô tài chờ trước cửa Vĩnh Thọ Cung để hầu hạ người”.
“Cái gì?” Thái Hậu hỏi, “Ai gia ngã bệnh khi nào?”
Hai tiểu thái giám tuổi còn nhỏ lại lạ mặt, nhưng thái độ không kiêu ngạo, không siểm nịnh, chỉ nói làm theo ý chỉ của Hoàng Thượng, bọn họ chỉ nghe lệnh làm việc.
“Thái Hậu nương nương, nếu người cứ muốn kéo theo thân thể trọng bệnh tới tang lễ, bọn nô tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-can-long-xuyen-vao-nhu-y-truyen/3703744/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.