“Tiểu chủ, đây là linh lăng hương phu nhân đưa tới dùng để tránh thai”. Tố Luyện cầm theo một hộp gỗ nhỏ trang trí tinh xảo, bên trong đựng đầy ắp hương liệu, một mùi hương nồng nhẹ lập tức tràn ra, Lang Hoa vội dùng khăn che kín mũi, không dám ngửi tiếp.
“Hồi môn của ta có hai chiếc vòng vàng nạm phỉ thúy hoa sen, ngươi cho người kín đáo nhét hương liệu này vào trong vòng, tuyệt đối không được để cho người khác biết”.
Tố Luyện đậy nắp hộp lại: “Vâng, nô tì lập tức đi làm ngay”.
Lang Hoa nhìn Tố Luyện rời đi, trong lòng trầm tĩnh như mặt hồ không gợn sóng. Nàng dĩ nhiên biết nàng làm sai, Thanh Anh và Hi Nguyệt có thể khai chi tán diệp cho Vương gia là chuyện tốt, nàng không nên ghen tị. Nhưng nàng cần đảm bảo bản thân phải bình an sinh hạ con trưởng trước. Thanh Anh và Hi Nguyệt đều là mầm mống uy h.i.ế.p quá lớn, nếu bọn họ có con sẽ uy h.i.ế.p đến địa vị của chính thê.
Lang Hoa nắm chặt khăn tay, gương mặt thường ngày luôn dịu dàng hiền thục, lúc này xuất hiện vài phần cương quyết.
*
Hoằng Lịch viết chữ trong thư phòng, nghe Lý Ngọc tới báo liền hỏi: “Vòng tay, vòng tay gì?”
“Phúc Tấn tặng hai vị Trắc Phúc Tấn mỗi người một chiếc vòng, được tỉ mỉ lựa chọn từ hồi môn của Phúc Tấn. Phúc Tấn nói, đây là để thể hiện thê thiếp trong phủ hòa thuận”.
Hoằng Lịch mỉm cười nói: “Phúc Tấn có tâm”.
Lý Ngọc rời khỏi thư phòng, nhẹ thở hắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-can-long-xuyen-vao-nhu-y-truyen/3703739/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.