Hội trường bừng sáng bởi những ánh đèn sân khấu lung linh, tạo nên một không gian rực rỡ và cuồng nhiệt.
Cả Sa Hạ và Giai Ân đứng giữa biển người, tay cầm lightstick sáng rực, cùng hòa mình vào tiếng hò reo vang dội của mọi người. Trái tim tôi dường như cũng đập nhanh hơn theo nhịp điệu của tiếng cổ vũ xung quanh.
“Woa, nhìn mấy anh ấy kìa!” Giai Ân trầm trồ, mắt không rời khỏi sân khấu khi các thành viên của HopeLight bắt đầu vào đội hình.
Mỗi bước nhảy, mỗi lời ca đều được các Beacons đồng thanh hát theo, khiến cho không khí càng thêm bùng nổ.
Nguyên Vũ, với mái tóc màu xanh than nổi bật, đứng ở vị trí trung tâm cùng các thành viên khác, ánh mắt sắc bén và đầy tự tin. Sa Hạ không thể rời mắt khỏi anh ta — người mà Giai Ân vừa nhắc đến có thể chính là người đã va vào lúc nãy.
“Cậu nhìn kỹ xem, đúng là anh ta không?” Giai Ân quay sang Sa Hạ, thì thầm nhưng giọng vẫn đầy kích động.
Sa Hạ khẽ nhíu mày, nheo mắt cố gắng nhìn rõ hơn. Tuy nhiên, dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ và cường độ biểu diễn mạnh mẽ, mọi thứ trở nên mơ hồ.
“Không biết nữa… có thể chỉ là sự trùng hợp thôi. Dù sao thì... anh ấy cũng đang đứng trên sân khấu kia, làm sao có thể là người đã chạy đến va vào mình ngoài kia được?”
Giai Ân nhún vai, nhưng không giấu nổi sự tò mò. “Nếu là thật thì thú vị nhỉ? Một trong những thành viên HopeLight vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-bias-la-lieu-thuoc-chua-lanh/3725285/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.