Trên đường hắn trở về Mặc Nhiễm Hiên, ngoài ý muốn gặp lại Sở Tử Diễm mất tích mấy năm. Thoạt nhìn khuôn mặt Sở Tử Diễm tiều tụy tái nhợt, đang uống rượu mua say.
Sở Tử Diễm nhìn thấy hắn cũng hơi hơi sửng sốt: "A Tô? Tại sao người lại ở chỗ này?"
Phù Tô thấy hắn như vậy, thừa biết hắn cũng đối với Tiêu Cẩn Noãn rung động, trong lòng hắn đối với người anh trai thất lạc mấy năm này cũng nổi lên trào phúng cùng khinh thường.
"Anh trai có thể ở chỗ này, còn ta vì sao không thể ở đây?" Phù Tô nhàn nhạt cười nói.
"Ngươi...... A Noãn...nàng, nàng thích ngươi?" Sở Tử Diễm lắp bắp nói.
Nghe được hắn thân mật mà kêu biệt danh A Noãn, trong lòng Phù Tô nổi lên ngập trời lửa giận, hắn cười lạnh nói: "Tự nhiên nàng thích ta, nàng đối với ta chính là ngày ngày dây dưa, còn nói ta là ngoại lệ của nàng"
Quả nhiên hắn thấy được sắc mặt Sở Tử Diễm trắng bệch, khóe miệng Phù Tô gợi lên một chút trào phúng, xoay người trở về cung.
Đêm lạnh như nước, trong đình gió đêm nhẹ nhàng nhất qua.
Ở trong đình Tiêu Cẩn Noãn chán đến chết mà chăm sóc hoa cỏ, bỗng nhiên nàng cảm giác được phía sau có tiếng bước chân.
Vừa quay đầu lại, nàng liền thấy..
Khuôn mặt tinh xảo của thiếu niên mang theo mùi rượu, vì men say mà khuôn mặt trở nên ửng hồng, một đôi mắt đen sương mù mờ mịt, hắn nhẹ nhàng hôn trán Tiêu Cẩn Noãn, trong mắt không giấu được sự si mê lưu luyến.
"A Noãn, không phải người thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-benh-kieu-hac-hoa/262364/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.