"Không biết Liễu phủ đã tạo ra nghiệp chướng gì mà nay phải hứng chịu kiếp nạn này." 
"Nghe nói là họ làm giả trướng mục* để lừa gạt Hoàng Thượng......" 
(*Trướng mục: Mục ghi chép các số tiền tăng, giảm của một nhà buôn tuỳ theo số tiền thâu vào hay tiêu ra.) 
Hai người hầu đứng tán gẫu. 
"Chỉ vì một cái trướng mục mà phải đối mặt với đại nạn này sao? Không biết ai là người coi quản trướng mục mà lại để ra cái tình trạng này, haiz." 
"Không chỉ vậy...Ta nghe nói Liễu Tương còn tàng trữ binh phù*." 
(*Binh phù: là cái bùa hình con hổ, vì là tín vật của các thống soái nên còn có tên gọi khác là binh phù) 
Lòng Liễu Thừa An trở nên nặng trĩu, thật ra chuyện về binh phù nàng cũng không rõ lắm, nhưng về việc trướng mục......Nàng nghe trông có chút quen tai....Hình như là vào lần đần tiên nàng gặp Lâm Quân, hắn và mấy tên sai vặt khác đánh nhau là vì cuốn trướng mục này, sau đó nàng mới cứu hắn ra... 
"Suỵt, ta nghĩ chúng ta nên chuyên tâm làm việc đi, đừng lắm mồm nữa....... A!!!" Tên thị vệ vừa dứt lời liền rống lên một tiếng, sau đó ngã lăn quay trên mặt đất. 
Tên thị vệ đứng cạnh thì không khỏi kinh hoàng, hắn tính rút đao ra nhưng có một cây kim bén nhọn đâm vào cổ hắn, thuốc ngấm sâu vào máu thịt, phảng phất như chỉ giây tiếp theo thôi động mạch của hắn liền nổ tung. 
"Mau bỏ đao xuống! Không được lên tiếng, nếu không ta sẽ giết ngươi!" Liễu Thừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-benh-kieu-hac-hoa/2027828/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.