Thế nào là tình đơn phương? Tát Tân Địch có kinh nghiệm để chia sẻ.
Cậu ngồi gặm bánh mỳ trong ký túc xá, lắng nghe anh bạn mình nhát gừng kể lại trong cơn nức nở, rằng anh đơn phương một cô gái đã bảy năm, bây giờ muốn buông tay, lý do là bởi anh đã gặp được một cô gái dáng dấp ngon nghẻ, chân đã dài lại còn xinh đẹp, học ngành Hồi sức sau vận động cùng trường.
Tát Tân Địch mang máng chỗ được chỗ chăng, nói: “Em thầm thích một người cũng đã khá lâu, nhưng đó giờ chưa từng nghĩ sẽ thay lòng.”
Bạn cùng phòng tên Vu Đào: “Em còn nhỏ, không hiểu được đâu.”
Tát Tân Địch: …
Tát Tân Địch: “Em kém mấy anh có một tuổi.”
Bạn cùng phòng tên Hứa Giai Kỳ: “À ờ ha, nhỏ hơn có một tuổi, nếu bây lên lớp một cách bình thường thì giờ mới chỉ là một tấm chiếu mới năm nhất thôi đó.”
Tát Tân Địch: “… Không, việc này đâu liên quan gì đến tuổi tác của em. Nếu đã thật sự thích một người thì sẽ không dễ dàng thay đổi, nếu là em thì em sẽ vẫn luôn thích người ấy.”
Bạn cùng phòng đang vừa nốc rượu vừa gào khóc tên Lý Nam, anh nghe xong yên lặng chốc lát, rồi lại càng khóc thê thảm hơn: “Nó nói đúng đấy, tôi đúng là một thằng khốn nạn.”
Ba người: …
Hai người còn lại bất lực nhìn Tát Tân Địch, Tát Tân Địch xoa xoa chóp mũi, đoạn vỗ vai anh bạn cùng phòng đến từ Quảng Đông này, nói: “Anh, uống rượu khan vậy không tốt cho dạ dày, em gọi mấy đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ban-trai-la-nguoi-dong-bac/168345/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.