Vân Thanh Việt hai ngày nay có chút lo lắng, bởi vì nàng phát hiện Tiểu Bạch Hổ nàng nhặt về cái gì cũng không ăn, chỉ thích ăn Dưỡng Nguyên Đan tiểu đường hoàn. Hàng tồn kho của nàng bị quét sạch không tính, đệ tử trở về hai ngày qua, Dưỡng Nguyên Đan trên người mấy đệ tử Luyện Khí kỳ cũng đều bị nàng đổi lấy, sau đó Tiểu Bạch Hổ ôm bình dược, miệng gần như chưa từng ngừng.
Thần thú rốt cuộc phải nuôi như thế nào đây? Còn tiếp tục ăn như vậy có không đủ dinh dưỡng hay không? Tiểu Bạch Hổ này vốn là rất yếu.
Đừng nói Vân Thanh Việt nhìn lo lắng, ngay cả bản thân Giang Mạch hai ngày qua cắn dược cũng sắp nôn ra —— Dưỡng Nguyên Đan không ngọt, nhưng tự có một cổ thanh hương, hơn nữa vào miệng là tan. Nhưng đồ vật ăn ngon đến mấy thì ăn nhiều cũng sẽ ngán, đặc biệt cắn dược này còn lấy ngàn là đơn vị đo.
Rốt cuộc, Giang Mạch nuốt liên tục mấy bình tiểu đường hoàn chịu không nổi, héo úa nhấn bình dược rỗng hỏi hệ thống: "Hệ thống, Dưỡng Nguyên Đan này quá ít kinh nghiệm, ta đều sắp ăn đến nôn rồi. Hơn nữa hiện tại một ngày đều không thăng được một cấp, tới thời gian còn sẽ đói bụng, ngươi có biết Tu Chân giới còn có đan dược gì tăng nhiều kinh nghiệm không?"
Hệ thống trả lời thật làm người thất vọng: "Xin lỗi ký chủ, hệ thống không ở network của thế giới này, không biết đâu."
Giang Mạch nghe được đáp án này, mắt trắng [1] gần như muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ban-tay-vang-gap-go-ca-man/2495156/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.