Sáng sớm, sương mai chưa tan, hào quang sáng ngời rọi khắp ngọn núi.
Mấy bóng người đột nhiên từ trong rừng cây nhảy ra, bọn họ bay vụt qua, mũi chân chỉ nhẹ nhàng điểm một cái trên lá cây liền bay vọt mấy trượng, tốc độ nhanh hơn mấy lần so với khinh công đỉnh cao của giới võ lâm, phút chốc đã bay xa.
Nhưng mà nếu có những tu sĩ tinh mắt ở đó, là có thể nhìn thấy mấy bóng người bay vụt qua đó, trong tay đều cầm theo mấy con gà sặc sỡ với bộ lông xinh đẹp. Nếu tu sĩ này có thính giác không tồi thì còn có thể nghe thấy được tiếng nói chuyện ở trong gió từ xa truyền đến ——
"Sư huynh, gần đây Nhiệm Vụ Đường xảy ra chuyện gì vậy, làm sao đột nhiên thu hồi gà sặc sỡ?"
"Ta làm sao biết? Dù sao trong núi đầy những thứ này, thuận tay bắt mấy con đổi chút linh thạch cũng không phải vừa hay?"
"Thật đáng tiếc Nhiệm Vụ Đường chỉ cần sống, nếu không một con gà đổi một viên linh thạch hạ phẩm, ta có thể đổ đầy túi trữ vật rồi đi đổi!"
"Ha ha ha ha, tiểu sư đệ đừng quá tham lam, có thể bắt được bao nhiêu thì bấy nhiêu đi, dù sao chẳng khác gì nhận không." Vẫn là giọng nói kia, nói xong lại nói: "Nhưng mà Nhiệm Vụ Đường bỗng nhiên muốn thu nhiều gà sặc sỡ như vậy, không phải là dùng để đãi khách chứ?"
"Người của Thiên Đạo Tông và Phật Tông đã đến sớm, nhưng hòa thượng nhất định không ăn thịt gà, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ban-tay-vang-gap-go-ca-man/2495104/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.