Ấm dương chiếu rọi xuống, Tiểu Bạch Hổ nép vào trong lòng ngực mỹ nhân, một giấc này ngủ thật lâu.
Sau giờ Ngọ ánh mặt trời bắt đầu nóng lên, Tiểu Bạch Hổ mơ mơ màng màng tỉnh lại, bên tai tiếng Vân Thanh Việt giảng đạo còn chưa kết thúc. Hơn nữa mặc dù giảng đạo kết thúc, sau đó cũng còn có biện luận và giải đáp nghi vấn. Giải đáp nghi vấn là dành cho những đệ tử Luyện Khí Trúc Cơ, biện luận là dành cho những người ngoài như Thiên Đạo Tông và Phật Tông —— Không có cách nào, người được chọn đến tham gia luận võ ai mà không phải là những thiên tài trẻ tuổi, ai lại chịu phục ai?
Nhân tính con người của Phật Tông đạm bạc còn tốt chút, ngoại trừ có nghi ngờ thực sự và cái nhìn khác thì mới có thể nói là thảo luận. Nhưng người của Thiên Đạo Tông lại không giống, bọn họ đã quen kiêu ngạo, cũng tự cao tự đại, việc tìm lỗi chưa bao giờ là thiếu.
Giang Mạch không biết những điều này, nhưng cũng nhìn ra được trận giảng đạo này sẽ không kết thúc trong khoảng thời gian ngắn. Rốt cuộc hầu hết các tu sĩ đều Tích Cốc, cũng không cần đi ngủ nghỉ ngơi. Người giảng đạo giảng đến hứng khởi, cũng hoặc là người nghe giảng đạo nghe như si như say, một bài giảng đạo kéo dài ba đến năm ngày, thậm chí mười ngày nửa tháng cũng không có gì lạ... Đương nhiên nàng chưa từng trải qua chuyện như vậy, nhưng lúc trước đọc không ít tiểu thuyết, một chút thường thức của tu chân cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ban-tay-vang-gap-go-ca-man/2495098/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.