Lạc Tử Hâm xách một túi trứng gà ra ngoài. Bây giờ là đầu tháng tư, giờ này cũng là lúc mọi người ăn cơm, trên đường không có một bóng người. Cậu chợt thấy bác Miêu đang dọn dẹp căn nhà cũ đã lâu không có người ở, tấm gỗ bên ngoài bám bụi được lau đến khi bóng loáng.
"Bác Miêu, sao đột nhiên bác lại dọn căn nhà này?"
Miêu Nguyệt nghe tiếng, quay đầu cười với cậu:"Bác với lão Thạch quyết định bán căn nhà này, người mua nói hai ngày nữa sẽ chuyển đến, phải tranh thủ dọn dẹp một tí giúp người ta. Thạch Phong bận làm việc, một mình bác dọn một ngày là xong ấy mà. Cháu mang nhiều trứng gà thế, đi đâu đấy?"
"Trời ấm lên rồi, bà Bình nói sẽ cho gà, vịt ấp trứng. Cháu mang ít trứng gà sang nhờ bà ấp hộ. Bác Miêu không phải để nhà cho anh Thạch Phong ạ, sao lại bán?"
Lạc Tử Hâm hỏi cũng không sai. Căn nhà này là của mẹ đẻ Miêu Nguyệt, cũng được hơn hai mươi năm rồi. Ban đầu bố mẹ đẻ Miêu Nguyệt sống ở đây, sau khi mất để lại cho con một là Miêu Nguyệt. Bà kết hôn, căn nhà này để trống, sau này sẽ là quà cưới cho con, để vợ chồng con cái sống ở đây, hoặc bán đi chuyển sang nhà riêng. Chuyện này cả thôn Tam Kiều đều biết.
Miêu Nguyệt nói:"Người ta ra giá rất cao, bác thấy có lợi nên bán đi. Thằng nhóc Thạch Phong kia còn không biết bao giờ mới lấy nổi vợ, bây giờ mà bỏ lỡ cơ hội này, e là sau này không có ai ra giá cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ba-vuong-long-gap-thao-xa-nho/220902/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.