"Chúng mày không làm nhanh lên được à?"
Tôi vừa đứng dưới chỉ đạo mấy đứa trong câu lạc bộ luống ca luống cuống trang trí sân khấu vừa gắt um lên.
Tôi là Trần Quỳnh Chi, cũng là quản lí của ban tổ chức sự kiện của Câu lạc bộ Sáng tạo khối mười. Mặc dù mới vào trường nhưng tôi đã thể hiện tốt khả năng quản lí nhân sự của mình nên được các anh chị lớp trên tín nhiệm và trao quyền chỉ đạo trang trí sân khấu cho sự kiện mừng lễ Giáng sinh sắp tới.
Ngẩng đầu nhìn lên những quả bóng bay, dải ruy băng dần dần được treo lên, mí mắt không ngừng giật giật. "Rõ ràng đã phân chia công việc từ đầu tuần trước mà đến giờ là ngày cuối rồi vẫn chưa xong là sao hả?"
Tôi khoanh tay, cau mày nhìn đăm đăm lên khu vực sân khấu. Bây giờ Trần Quỳnh Chi tôi như một quả bóng bay bị bơm khí căng phồng, có lẽ chỉ cần một chút động chạm nhỏ cũng có thể phát nổ. Càng nghĩ càng cáu, tôi lại càng quát to. Mấy đứa kia có lẽ cũng biết hối lỗi mà nhanh nhanh làm việc.
"Trần Quỳnh Chi, học sinh lớp 10a2!"
Bỗng có ai đó gọi to tên khiến tôi giật mình quay phắt người lại. Tôi còn đang định buột miệng chửi vài câu thì thoạt nhận ra là con bạn thân.
"Mẹ mày! Đang bận, không tiếp!"
Nó bỏ qua sự cáu kỉnh của tôi cứ vậy cợt nhả: "Khiếp! Năm rưỡi rồi mà chúng mày vẫn làm việc chăm chỉ đấy nhỉ? Thật ngưỡng mộ quá đi..."
Cái Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ay-nam-17-tuoi/2801249/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.