🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Duy Quân định chở tôi đến trạm y tế thật nhưng thấy vết thương này cũng không nặng lắm nên tôi bảo cứ về nhà xử lý là được.



"Có chắc không?" Quân hơi do dự, hỏi.



"..." Tuổi thơ của bạn "Quân yêu dấu" chưa từng bị ngã ư?



"Chắc!"



Nghe vậy, nó nghe lời quành xe lại để chở tôi về nhà. Mà thực chất nó cũng không còn sự lựa chọn nào khác đâu...



Quân dừng lại trước cổng nhà tôi, định đi về nhưng sau một hồi do dự, nó lại quyết định ở lại.



"Bố mẹ mày có nhà không?" Quân hỏi.



"..." Nó hỏi câu đấy là có ý gì? Tôi khập khiễng lùi hai bước về phía sau, đưa hai tay lên trước ngực phòng vệ: "Mày định làm gì?"



Quân nhìn tôi một lúc, ánh mắt trông vẻ bất lực lắm. Bỗng, nó dùng bàn tay của nó đặt trán tôi, hỏi: "Mày sốt đấy à? Tao thì làm gì được mày..." Xong, nó hơi khựng lại, khoé môi cong cong dần thu về, tiến đến chỗ tôi hai bước: "Mày sốt thật đấy à?"



"Hình như là cảm..." Tôi nhớ lại, vừa nãy còn dầm mưa nữa, tôi là người động cái là ốm thế đấy.



Mà thế này có gần quá không hả Hoàng Duy Quân? Đôi má của tôi nóng bừng, chắc là do sốt rồi.



"Ừ... ừ" Tôi ấp úng.



Quân gật đầu, đột nhiên nó bế bổng tôi lên đi từng bước vào trong sân. Tôi hoảng hồn, đập đập nhẹ vào vai nó: "Ê mày ơi, tao cảm thôi chứ không bị ngất."



Nó không nghe lời tôi nói, tiếp tục đi vào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ay-nam-17-tuoi/2801220/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Ấy, Năm 17 Tuổi
Chương 14: "Thích."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.