Lâm Vãn cạn lời.
Tối hôm qua ai nói không được kêu cục cưng, cũng không đồng ý cho cô kêu anh yêu hay ái phi? Rồi giờ cô nghiêm túc đàng hoàng kêu họ tên ra thì lấy đó để trêu ngược lại cô.
“Biết sao giờ, em chính là người ngoan ngoãn nghe lời, bạn trai nói đi đông thì sao em dám đi tây chứ.” Cô giả vờ chớp chớp mắt ngoan hiền, vẻ nhu nhược đáng thương, giọng cũng mềm nhẹ, “Vậy mà vẫn không làm anh vừa lòng, em phải làm sao mới được đây, anh dạy em đi, em tình nguyện học theo mà.”
Kỹ thuật diễn xuất của cô làm người ta nhìn vào cứ tưởng y như thật.
Một người khách đi ngang qua nhìn chằm chằm họ với vẻ hoài nghi, có vẻ không ngờ lại gặp một tên đàn ông xấu xa thế này ở đây, người đó đi cách xa 2 mét rồi vẫn ngoái đầu nhìn Chu Diễn Xuyên với vẻ lên án.
Chu Diễn Xuyên xoa xoa chân mày: “Em diễn xong rồi thì xuống sân khấu đi.”Anh không ngại bị hiểu lầm là tra nam, nhưng mà bạn gái ra vẻ đáng thương thế này anh chịu không nổi.
Lâm Vãn bật cười, khoác tay anh: “Có phải em lợi hại lắm không? Sau này từ từ em biểu diễn cho anh coi nha, dù sao thì anh thích kiểu gì em cũng làm được.”
“Thật không?”
“Thật chứ, hồi tiểu học buổi biểu diễn đầu năm em luôn là người được yêu thích nhất đó.”
Chu Diễn Xuyên gật đầu: “Tốt quá, vậy anh thích máy bay không người lái.” Nói xong thì nhìn cô vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-thich-em-nhu-thay-mua-xuan/2086944/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.