Lâm Vãn không biết Chu Diễn Xuyên cần một tháng để làm gì, mà cô cũng không định hỏi.
Anh nói cho anh một tháng, cô sẽ có đủ 31 ngày kiên nhẫn dành cho anh.
Tình trường dậm chân tại chỗ thì chức trường lại bắt đầu bận rộn lên.
Hợp tác với máy bay không người lái chỉ là một phần trong nhiều công việc của Chim hót khe. Họ là trung tâm hoạt động của nhiều tổ chức bảo vệ môi trường trên thế giới, họ không chỉ phải liên lạc với nhân viên ở rải rác khắp nơi mà còn xem xét các bài chờ tài trợ của các tổ chức.
Nhiệm vụ chính của Lâm Vãn gần đây là biên soạn một bộ sách hướng dẫn khoa học dành cho trẻ em, sẽ được sử dụng để triển khai các hoạt động giáo dục thiên nhiên trong các khu bảo tồn tự nhiên.
Thư Phỉ đặc biệt yêu cầu cô: “Rất nhiều khu bảo hộ đều ở khu vực hẻo lánh, trẻ em địa phương rất hạn chế trong việc tiếp cận tri thức, cần phải làm cho thật sinh động, dễ hiểu nhất có thể. Tôi nhớ sơ yếu lý lịch của cô nói kỹ năng là vẽ tranh, có thể làm những câu chuyện bằng tranh mang tính giải trí cao, trẻ dễ chấp nhận hơn.”
Việc này không khó đối với Lâm Vãn, phổ cập khoa học là nghề cũ của cô, vẽ tranh cũng là kỹ năng của cô từ nhỏ khi tham gia ngoại khóa, còn kể chuyện…Cô không phải tự khen nhưng điều cô giỏi nhất chính là kể chuyện với mọi người. Hơn nữa trong thời gian đổi công việc gần đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-thich-em-nhu-thay-mua-xuan/2086938/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.