Lúc Lâm Vãn rửa tay cũng không dám soi gương, cứ sợ trong đó sẽ có cái mặt quỷ nào đó hiện lên.
Cô vội vàng lau tay rồi nhanh chân ra khỏi phòng ngủ.
Chu Diễn Xuyên vẫn còn ở phòng ngoài chờ cô, từ đầu đến cuối như không rời khỏi vị trí, vẫn ở tư thế ban nãy khi cô rời đi, dựa vào cạnh cửa nhìn ra cửa sổ, dáng vẻ khiến tim cô đập nhanh hơn.
“Tôi không muốn xuống xem phim ma nữa.” Lâm Vãn nói, “Hay anh ở chờ tôi thu dọn phòng nhé.”
Chu Diễn Xuyên dời tầm mắt từ cửa sổ vào, dừng trên mặt cô, im lặng mấy giây rồi nói: “Tôi phải về.”
“Hả? Sao đột ngột vậy?”
Chu Diễn Xuyên chỉ tay xuống điện thoại, giọng bình tĩnh: “Bên cung ứng có chút việc cần họp video. Có vài tài liệu không mang theo đây.”
Lý do hợp lý, Lâm Vãn không nghi ngờ gì.
Cô đưa Chu Diễn Xuyên ra sân, cách cửa rào nói: “Vậy lần sau anh lại đến chơi?”
“…Ừm.” Chu Diễn Xuyên mỉm cười, mắt thoáng vẻ dịu dàng, “Sợ ma thì đừng xem phim nữa, đi chơi game với mọi người đi. Nhớ đừng uống rượu. Với lại khóa phòng cô nên tìm người thay khóa đi.”
“…”
“Đúng rồi, cây trong sân kia, chạc cây hướng tới cửa sổ phòng cô, gọi điện thoại cho bên quản lý nhà bảo họ cho người xuống mé nhánh lại.”
Lâm Vãn hoang mang hỏi: “Anh từ biệt tôi à?”
Cô đứng dưới nắng mặt trời, cười rạng rỡ, làn da trắng nõn dường như phát sáng, giọng cũng mang ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-thich-em-nhu-thay-mua-xuan/2086935/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.