Lâm Vãn mất cả đêm tìm đọc hết tất cả những thông tin liên quan tới Tinh Sang.
Tinh Sang thành lập gần 3 năm, ngoài hạng mục kiểm tra đường dây điện mà Chu Diễn Xuyên từng nói, toàn bộ những hạng mục khác đều liên quan tới việc bảo vệ môi trường, trong đó tiêu biểu nhất là việc phủ xanh những vùng đất bị sa mạc hóa và kiểm soát xói mòn đất. Các phương tiện truyền thông đưa ra so sánh hình ảnh vệ tinh trực quan, chứng minh sau khi Tinh Sang sử dụng khoa học kỹ thuật tham gia hỗ trợ, tỉ lệ phủ xanh ở nhiều nơi, sự tàn phá thảm thực vật nơi rừng núi đều có sự cải thiện đáng kể.
Lâm Vãn nhìn những hình ảnh từ cằn cỗi tới tươi tốt, cảm giác trái tim co thắt dữ dội. Cô điều chỉnh ánh sáng đèn bàn tới mức thấp nhất, trong ánh sáng lờ mờ nhắm mắt lại, lần đầu tiên bỏ qua vẻ ngoài của anh mà chậm rãi phác họa hình ảnh của Chu Diễn Xuyên.
Khi những tảng đất đá khổng lồ từ trên núi lao xuống, có phải anh cũng từng sợ hãi, bất lực?
Hiện giờ anh dùng hết tâm sức để cải thiện, bảo vệ môi trường có phải là vì tai nạn ngày thơ ấu mà anh gặp phải?
Nhìn những ngọn núi cằn cỗi, dữ tợn kia một lần nữa rợp một màu xanh, có phải anh sẽ có được chút an ủi?
Càng nghĩ, Lâm Vãn càng không thể bình tĩnh được.
Người này che giấu quá kỹ.
Hai người đã nói về những chủ đề tương tự rất nhiều lần, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-thich-em-nhu-thay-mua-xuan/2086928/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.