Sau khi kết hôn, có một ngày Cố Ngữ Chân bất chợt muốn nghe Lý Thiệp tỏ tình lại với cô một lần nữa. Nhưng mặc cho cô làm nũng hay uy h**p, anh đều không chịu mở miệng, thậm chí nếu chọc anh nổi cáu, anh còn sẽ “giày vò” cô ngược lại.
Mà như thế thì người chịu thiệt vẫn là cô thôi.
Hôm qua bị anh “hành” quá dữ, hôm nay Cố Ngữ Chân dậy vẫn thấy ê ẩm cả lưng cả eo, nên dứt khoát không dám trêu anh nữa.
Đúng lúc nhà họ Lý có tiệc gia đình, cô cố ý đến trước anh một bước, chạy sang chỗ bà nội ở tạm, tránh bị anh “ăn h**p”.
Bà rất quý cô, thấy cô đến thì liền vui vẻ dẫn cô đi xem những món đồ chơi Lý Thiệp hay chơi hồi nhỏ.
Cố Ngữ Chân đi theo bà vào thư phòng, nơi đó rất rộng, gần như một thư viện mini, nhưng rõ ràng Lý Thiệp chẳng bao giờ dùng tới, trong phòng toàn là mấy món đồ cũ trước kia anh dùng, phần lớn là đủ loại đồ chơi anh từng có khi còn nhỏ.
Cô lần đầu tiên thấy một “nhà đồ chơi” lớn như vậy, bất giác cảm thán bảo sao Lý Thiệp lại có kiểu tính cách thiếu gia được nuông chiều như thế, đồ chơi lúc nhỏ là được mua theo từng đống từng núi, còn đồ chơi hồi bé của cô, đựng trong cái thau mặt to cũng đủ chật rồi.
Cố Ngữ Chân cúi nhìn chiếc xe điều khiển từ xa to đùng bên chân, nhìn vẫn còn như mới, nhưng rõ ràng đã thuộc loại cổ rồi, vừa nhìn là biết anh chơi chưa được mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101942/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.