Cô nghĩ khi anh nói “chút ăn sau” là thật sự một chút nữa thôi, nào ngờ lúc tỉnh dậy thì trời đã tối đen rồi.
Cô mệt đến mức ngón tay cũng không nhấc nổi, chứ đừng nói là ăn uống gì.
Còn Lý Thiệp thì lại như không có chuyện gì, mang sữa bò lên cho cô.
Cô hoàn toàn không còn chút sức lực nào để ngồi dậy, anh đặt ly sữa xuống, kéo chăn ra, bế cô lên vào lòng, cúi đầu hôn cô một cái, giọng hơi khàn khàn:
“Dậy ăn cơm nào.”
Ăn cái gì mà ăn, cô mệt đến chẳng còn sức nói, nghĩ đến sự quá quắt vừa rồi của anh, không nhịn được mà đá anh một cái.
Lý Thiệp để mặc cô đá, anh chỉ mặc đồ thoải mái, cổ áo xộc xệch, làn da có chút nóng, trong mắt vẫn còn vương vài tia d*c v*ng.
Cô có chút không dám cử động nữa, sợ lại chọc anh nổi hứng. Cô lên tiếng, giọng hơi khàn:
“Em muốn uống sữa.”
Lý Thiệp liền cầm ly sữa bên cạnh đưa đến trước mặt cô.
Cô nhân lúc uống sữa, liếc nhìn anh. Tóc mái anh rối loạn, cằm còn in rõ dấu răng cô cắn, sau khi thỏa mãn thì cả người mang vẻ lười biếng phong lưu.
Cô nhìn dấu đỏ nơi cằm anh, khá rõ, nhưng nếu không phải anh quá đáng như vậy, cô cũng đã không cắn.
Uống xong sữa, Lý Thiệp đưa tay lau miệng cô, ngón tay chạm vào đôi môi mềm mại của cô, nhưng không rời đi, mà nhẹ nhàng v**t v*.
Cô bị hành động của anh làm cho hơi bối rối, vội vàng nói:
“Em đói rồi!”
Lý Thiệp mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101928/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.