Trong ánh đèn mờ ảo của quán bar đêm, náo nhiệt chưa bao giờ là điều thiếu thốn.
Từ khi Trương Tử Thư trở về, cô ta gần như không ngừng tổ chức tiệc tùng. Công việc của cô ta vốn lúc bận lúc rảnh, rảnh rỗi liền gọi mọi người cùng chơi, thêm nữa là Lý Thiệp đã mở quán bar, việc tụ họp lại càng tiện lợi hơn.
Trương Tử Thư vừa ngồi xuống, Lý Thiệp còn đang bận, những người trong phòng đã gần như đến đầy đủ.
Bồ Câu đang chơi xúc xắc, bỗng nhiên nhớ ra điều gì, nhìn sang Trương Tử Thư:
“Tiểu Thư, cô cẩn thận Cố Ngữ Chân một chút, tôi nghe nói trước đây cô ta từng đánh người trong tiệc nhà Lão Diêu.”
Trương Tử Thư nghe vậy tỏ ra khinh thường:
“Tôi sợ cô ta chắc? Nếu cô ta dám động vào một sợi tóc của tôi, nhà tôi sẽ khiến cô ta không có đường quay lại đâu.”
Bồ Câu hạ giọng:
“Tôi không có ý đó… Nghe nói người cô ta đánh là Chu Ngôn Nghiễn, mà còn là vì Lý Thiệp. Nghe đâu cô ta còn vì chuyện đó mà bị lưu án tích.”
Trương Tử Thư khựng lại, quay sang nhìn An Phi và Lão Diêu.
Hai người kia đương nhiên cũng đã nghe chuyện này, nhất là Lão Diêu.
Nói đến trưởng bối nhà họ Diêu, người họ thích nhất lại không phải là mấy hậu bối trong nhà, mà là Lý Thiệp.
Vì từ hồi học trung học, Lý Thiệp đã thường bị đưa vào quân đội để rèn luyện tính cách. Lúc đó nơi ở rất khắc nghiệt, khí hậu quanh năm lạnh giá, đến cả oxy cũng thiếu.
Đường đi toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101876/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.