Cố Ngữ Chân lặng lẽ nhìn những lời mắng chửi liên tục cập nhật trên mạng, giống như đang tự ngược đãi chính mình.
Một giây sau, điện thoại đổ chuông, cô bình tĩnh bắt máy.
Bên kia không nói gì, chỉ có tiếng gió thổi nhè nhẹ, chắc anh đang đứng nơi đầu gió.
Một hồi lâu im lặng trôi qua, anh mới lên tiếng:
“Cố Ngữ Chân.”
Cố Ngữ Chân nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, trong giọng có nghẹn ngào. Cô chưa bao giờ bị đối xử như một tội phạm mà bị thẩm vấn như vậy, đây là lần đầu tiên, cũng sẽ là lần duy nhất.
Chỉ là lần này đã đủ khiến tiền đồ của cô sụp đổ.
Phía Lý Thiệp im lặng rất lâu, giọng nói của anh cũng có chút yếu ớt, như đang dỗ dành cô:
“Đừng sợ, nhà họ Chu đã đồng ý dàn xếp riêng rồi.”
Thật ra Cố Ngữ Chân đã chuẩn bị tinh thần vào tù, nên nghe đến chuyện đó cô cũng chẳng thấy có gì quan trọng nữa, dù sao bây giờ cũng chẳng khác gì, cô đã trở thành người có tiền án rồi.
Anh không nói thêm gì, chỉ có tiếng điện rung kèm theo gió thu lành lạnh truyền đến.
Anh im lặng rất lâu, rồi bỗng nói:
“Chuyện cái túi hôm đó…”
“Lý Thiệp, vấn đề của chúng ta không chỉ vì cái túi, bản thân chúng ta đã có vấn đề rồi. Thời gian dài rồi cũng sẽ đi đến bước này thôi.”
Anh lại im lặng, không rõ có đang nghe hay không.
Cố Ngữ Chân khẽ cười, dường như đã nhẹ nhõm hơn:
“Những chuyện đã qua rồi, thì đừng nhắc lại nữa.”
Cô bình tĩnh nói:
“Lý Thiệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101872/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.