Khoảnh khắc ấy thật là khó kìm lòng nổi
Tiêu Trí Viễn nói là làm, anh hoàn toàn rời khỏi kế hoạch thu muaQuảng Xương, đem tất cả những công việc đã thực hiện được trong một nămtrời chuyển cho Tiêu Chính Bình. Khác với hình tượng con người liều mạng vì công việc trong vài năm nay anh trở nên rất an nhàn, sáng sớm đếnđón con gái, tiếp đó là ngoài chơi bóng, buổi tối chỉ ngồi nhà đọc sáchxem phim với con, trái ngược với vẻ tất bật khác thường của Tử Quan.
Hôm đó là thứ tư, Tử Quan dậy muộn, lúc chuông báo thức reo cô gấpđến muốn chết, cô vội vàng đánh răng rửa mặt, tầm mắt liếc sang bóngdáng cao gầy đã ra đến cửa. Tiêu Trí Viễn mặc một chiếc áo phông màuxám, nhàn nhã khoanh tay trước ngực, bình tĩnh nhìn dáng vẻ luống cuốngtay chân của cô, dường như cảm thấy rất hào hứng.
“Sáng nào em cũng vội vã như thế sao?” Anh đã chú ý tới tầm mắt cô, đuôi mày hơi nhướn lên.
Tử Quan không để ý đến anh, nhìn đồng hồ đang tính xem có nên ngồivào bàn trang điểm hay không thì chợt nghe thấy anh nói: “Anh đưa em đi. Em có thể trang điểm trên xe cũng được.”
Đương nhiên cô không từ chối.
Trước khi ra khỏi cửa, theo thông lệ, đầu tiên là phải cúi đầu thơmcon gái một cái thật kêu rồi cùng đi xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm, TửQuan hơi liếc mắt nhìn người nào đó rất ung dung nhàn hạ: “Tuy là anhkhông chủ trì việc thu mua nữa nhưng cũng không cần giận dữ đến mứckhông thèm đi làm thế chứ?”
Tiêu Trí Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-gap-em/209566/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.