“Sếp… Cái này…” Cô thư ký mới vào làm việc cầm tấm thiệp cưới màu vỏ quýt ấy hỏi sếp. 
“Phương Gia Lăng?” Ngay cả cô thư ký đã làm việc rất lâu năm cũng cóphần không chắc chắn, suy nghĩ một chút, cuối cùng đích thân cầm lấy, đi gõ cửa phòng. 
“Tiêu tổng, Phương Gia Lăng gửi thiệp mời tới cho anh.” 
“Để ở đây đi.” Tiêu Trí Viễn không ngẩng đầu, chỉ nói một câu: “Ra tay nhanh vậy à?” 
Anh đưa tay lên xoa trán, cuối cùng giải quyết xong tất cả mọi việc mới bóc phong bì, lấy chiếc thiệp cưới đó ra. 
Hôn lễ của Phương Gia Lăng tiên sinh vàTang Tử Quan tiểu thư sẽ được tổ chức vào hồi X giờ ngày X tháng X nămX, mời Tiêu Trí Viễn tiên sinh vui lòng đến tham dự. 
Địa điểm: Cổ trấn Ôn Đường. 
Thời khắc “tâm tư rối bời” xuất hiện không nhiều trong đời Tiêu Trí Viễn, nhưng dường như tất cả đều có liên quan đến một người. 
Ví dụ như lúc Tang Tử Quan giận mình, ví dụ như lúc Tang Tử Quan bị bệnh, ví dụ như… lúc Tang Tử Quan đòi ly hôn. 
Tang Tử Quan 
Tiêu Trí Viễn đứng bật dậy từ trên ghế, môi mím thật chặt, sắc mặt tối sầm… Sao cô ấy lại ngốc nghếch như vậy? 
Vì Lạc Lạc, một chiếc thuyền trộm giống nhau, cô lại có thể trèo lên hai lần! 
Vì sao… Đã bao năm qua đi mà cô đối với anh không hề có nửa chútthông hiểu và tin tưởng … Lẽ nào cô thật sự cho rằng anh sẽ mặc kệ đứacon gái mình đã tự tay nuôi dưỡng bốn năm trời? Lẽ nào sau khi đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-gap-em/1218276/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.