Máy sưởi bốc hơi trong phòng, có mùi đàn hương nhàn nhạt quẩn quanh trong không khí.
Cô gái trong lòng đã ngủ say, hàng mi tạo thành một cái bóng trên mặt. Làn da của cô rất mỏng, hơi thở rất nhẹ, dịu dàng mềm mại hệt như một chú thỏ.
Mấy tháng nay, anh thường xuyên có cảm giác hoảng sợ như một khúc gỗ trôi nổi trên mặt biển tối om. Cho đến lúc nãy, lần đầu tiên anh tìm được cảm giác thuộc về ở trên biển.
Lục Chinh nhìn lướt qua vầng trán nhẵn bóng, sống mũi nhỏ nhắn, đôi môi mềm mại, dấu hôn màu đỏ sẫm ở cổ của cô, cuối cùng là vết thương màu hồng trên vai của cô.
Trái tim anh chợt đau nhói, rốt cuộc anh đã quên cái gì?
Anh chạm vào chỗ đó, Vân Miểu đang ngủ say cảm thấy ngứa, lập tức chui vào lòng anh.
Trong đầu anh lướt qua một hình ảnh bị vỡ vụn, là liên quan đến Vân Miểu. Cô gái dựa vào lòng anh, mái tóc như tơ lụa xõa trước ngực anh.
Bây giờ mái tóc dài kia đã không thấy nữa rồi…
Anh nhẹ nhàng ma sát mái tóc của cô, trong đầu lại xuất hiện một hình ảnh. Cô gái gầy gò, ngửa mặt dựa vào ghế, cô căng thẳng siết chặt ngón tay, đang đợi anh gội đầu cho cô.
Anh lại nghĩ tiếp, nhưng đã không nhớ rõ nữa, có lẽ vẫn còn rất nhiều, rất nhiều, mảnh vụn mơ hồ đan xen lẫn nhau, lông mày anh nhíu chặt…
Cô gái đang ngủ say như cảm nhận được cảm xúc của anh, mí mắt chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-den-lua-chay-lan-dong-co/3546220/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.