Dấu chân trên nền gạch chỉ có thể nhìn thấy chiều dài và kích cỡ lớn nhỏ, không cách nào nhìn ra được độ nông sâu.
Do đó chỉ có thể đoán được chiều cao của nghi phạm khoảng 170-175 cen-ti-mét, chưa rõ cân nặng.
Vân Miểu ngẩng đầu nhìn ra ngoài, hung thu có suy nghĩ kín kẽ, nếu muốn trốn thoát, chắc chắn sẽ né lối thang máy đi thẳng đến trước cửa, bởi vì nơi đó có camera, quá dễ bị quay được.
Vân Miểu xoay người hỏi quản lý của KTV: “Ngoại trừ thang máy, còn có cách nào khác để xuống lầu không?”
“Phía sau có một lối cầu thang dùng để thoát hiểm, chúng tôi rất ít khi sử dụng, trừ khi cúp điện mới đi.”
Vân Miểu nhìn Lục Chinh, hai người không hẹn mà đồng thanh nói: “Đi xem thử.”
Cầu thang này nằm trong cùng của KTV, được chỉ dẫn qua đó bằng một dãy mũi tên màu xanh lá.
Vân Miểu đi rất nhanh, Lục Chinh đi bình thường cũng suýt không theo kịp cô.
Anh không kìm được mà nhíu mày, cười một tiếng, lúc cô gái nghiêm túc làm việc, sự cố chấp tỏa ra trên người cô quá đáng yêu rồi.
Cửa thoát hiểm rất nặng, bình thường không dùng đến đều trong trạng thái đóng kín. Vân Miểu mất rất nhiều sức mới đẩy ra được một khe hở nhỏ, gió nóng trong hàng lang thổi vào, mang theo chút ẩm mốc.
Lục Chinh đi theo phía sau, anh bước tới cười một cái: “Miểu Miểu, không đủ sức mà em còn chạy nhanh như thế, không đợi anh à.”
Vân Miểu nghe vậy, dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-den-lua-chay-lan-dong-co/3540757/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.