Trên đường trở về, Vân Miểu không nói lời nào.
Mặc dù đã tìm được hung thủ vụ án của Trần Hồng Sinh, nhưng vẫn có rất nhiều điểm đáng nghi chưa có lời giải.
Không biết rõ đầu đuôi giống như bị người ta ném lên một đảo hoang đầy sương. Rõ ràng trong tai có thể nghe thấy tiếng sóng đánh vào đá, nhưng mắt lại không nhìn thấy rốt cuộc đường về ở chỗ nào.
Lục Chinh dừng xe ở trước cửa một cửa hàng bán quần áo nữ, mở cửa ghế lái phụ, gọi cô: “Miểu Miểu.”
Vân Miểu lấy lại tinh thần: “Hả?”
Lục Chinh đứng cạnh xe: “Đi mua quần áo để thay không?”
Vân Miểu: “Được.”
Cô tháo dây an toàn, Lục Chinh dắt cô xuống xe.
Đi được vài bước, Vân Miểu phát hiện Lục Chinh đang nắm tay mình.
Vân Miểu ngọ nguậy ngón tay, Lục Chinh nhanh chóng thu tay về, cho vào túi quần.
Gió đêm thổi bay mái tóc ngắn của anh, khuôn mặt anh gần như không nhìn ra được chút thay đổi nào.
Trong cửa kính sáng đèn, hai người vừa vào trong đã có nhân viên đến chào đón. Trai xinh gái đẹp, một cặp vô cùng xứng đôi.
Vân Miểu quá xinh đẹp, tất cả quần áo trong tiệm bọn họ, cô đều có thể mặc, hơn nữa còn vô cùng đẹp mắt.
Nhân viên cửa hàng vui vẻ giới thiệu, Vân Miểu chỉ chọn chứ không thử.
“Cô gái à, thử cho bạn trai cô xem đi, mắt nhìn của đàn ông và phụ nữ không giống nhau, quần áo phải mặc lên người mới đẹp.”
Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-den-lua-chay-lan-dong-co/3504180/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.