Hôm nay là một ngày dài với nó , nó không ngủ được nên đi dạo quanh lãnh cung , chỗ hồ sen có một khóm hoa diên vĩ - loài hoa nó thích . Bao năm tù túng trong căn nhà lạnh lẽo đó , nó cũng được tự do . Nó đi khắp phủ thái tử , đi tới vườn ngự uyển , nó bắt đầu múa trong khung cảnh huyền ảo . Hắn cũng không ngủ được nên đi ra vườn ngự uyển , không biết định mệnh hay không , hắn vừa vào liền nhìn thấy cảnh nó múa.
Từng động tác của nó đẹp tới mức khiến không ai rời mắt được , mái tóc đen ánh tím tung bay , đôi mắt bạc nổi bật giữa bóng tối , cái nhếch mép đầy ngạo mạn , đôi khuyên tai phát sáng trong đêm đen . Cây cối lay động theo từng hành động của nó , tà áo trắng thoắt ẩn thoắt hiện . Rồi mọi thứ cũng ngừng trước sự ngỡ ngàng của hắn.
Nó biết có người vào từ lúc nào rồi , nó cũng không ngờ đó là hắn - phu quân trời đánh của nó . Thấy mọi thứ đã dừng , hắn mới nhìn thấy nó.
- Ngươi là ... - Hắn hỏi , trong lòng cũng hơi bất ngờ khi thấy nó vì nó rất đẹp.
- Ta là ác quỷ , ác quỷ tới lấy mạng ngươi. - Nó lạnh lùng nói.
Hắn ngây người , nó liền cười một tiếng , cười cười nói :
- Đùa thôi , ta là một trong các phi của ngươi , thái tử ạ ! - Nó vừa nói xong liền biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ac-quy-xuyen-khong/2113911/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.