Phong Thần vừa nói vừa sụt sùi khóc, vài giọt lệ ươn ướt trên đôi mắt đỏ hoe được che đi đằng sau tóc mái xoăn che hết cả trán kia.
Diệp Kiều Linh giật mình mà nhìn Phong Thần, cô thấy hắn đang nức nở thành từng tiếng.
"Anh.. anh đang khóc đấy à?"
Thấy đối phương không nói gì làm Diệp Kiều Linh cảm thấy khá hoang mang, đừng nói với cô là hắn đang khóc đấy nhá, rõ ràng là cô chỉ nhắc nhở hắn có vài câu thôi, cũng đâu phải là chửi mắng gì hắn.
"Này, anh đang khóc thật đấy hả?"
Diệp Kiều Linh chạm vào mái tóc hắn, vén chiếc tóc mái xoăn lên thấy được một khuôn mặt ngập tràn một màu ửng hồng, đôi mắt đỏ lên bởi vì những giọt nước mắt còn đọng ở hai bên khóe mắt.
"Tôi.. tôi không cố tình đâu, tôi thật sự biết sai rồi! Cô đừng tức giận với tôi nữa có được không?" Phong Thần e dè ngước lên nhìn Diệp Kiều Linh, hắn run run giọng nói.
"Tôi.. cái đó.." Diệp Kiều Linh có hơi hốt hoảng nhìn hắn.
Không hiểu sao khi nghe được lời nói "biết sai" đó của hắn, cô lại ngập ngừng và có phần hơi mềm nhũn trong lòng. Rõ ràng là cô đang muốn giáo huấn hắn kia mà.
Nhưng vì sao hắn lại khóc khi nghe cô chửi hắn, hắn là người lớn chứ đâu phải là con nít mới lên ba?
Tên này rốt cuộc dạo gần đây có bị chạm dây thần kinh ở đâu trong não không thế? Nam chính trong nguyên tác làm gì có bộ dạng như thế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ac-nu-xuyen-thanh-nu-phu-phan-dien/2674744/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.