Khoảng một tiếng trước.
"Mọi người thiệt là hài hước quá đi, tôi nào có chứ."
Tiếng cười của một cô gái ngân vang, thể hiện sự thỏa mãn đến cùng cực bởi những lời khen ngợi đến từ những người xung quanh.
"Ái chà chà, tôi thật sự rất nể cô đó, làm sao từ vị trí trưởng phòng nhỏ nhoi mà bây giờ lại được leo lên chức phó tổng. Phải nói thật sự tôi rất ngưỡng mộ cô."
"Phải đó, chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà cô có thể làm được điều đó, quả nhiên chỉ có Kiều Loan nhà họ Diệp như cô mới làm được thôi."
"Haha, mọi người quá khen rồi!" Diệp Kiều Loan thỏa mãn cười đùa, cô ta hài lòng bởi những lời khen mà cô ta luôn hằng mong muốn được nghe.
"Tài năng gì đâu, chẳng qua chỉ là do sự nỗ lực của tôi đã được ông trời nhìn thấu mà thôi." Diệp Kiều Loan tỏ vẻ khiêm tốn với mục đích để nhận được những lời động viên và những lời khen ngợi nhiều hơn.
"Trời đất ơi! Sao cô có thể nói như thế, là do cô thật sự tài giỏi mà."
"Phải đó, chẳng qua do cô giỏi thôi, còn về ả kia làm sao có thể sánh bằng cô chứ, đúng là một con đỉa ngu ngốc, hahaha!"
Bọn họ cười phá lên nhưng bọn họ nào biết được rằng mọi lời nói của họ đều đã được thu hết vào bên trong tai của một người đang đứng ở phía bên bàn đối diện.
Diệp Kiều Linh cầm ly rượu trên tay nhâm nhi từng ngụm, vẻ mặt chán nản dần lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ac-nu-xuyen-thanh-nu-phu-phan-dien/2674731/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.