“Các bạn đang có mặt trên chuyến bay…”
“Này, A Nhân… bay mấy tiếng thì tới vậy?” – Gia Huy hích vai cậu bạn bên cạnh. Ôi… cậu quả thật rất mong sớm đặt chân đến vùng đất này, dù gì cũng là nơi Hạo Nhân sinh sống khi còn bé mà.
“Khi nào tới thì tới.” – Hạo Nhân chẳng buồn ngẩng đầu khỏi tờ báo – “Cất cánh chưa được năm phút… Gia Huy, cậu hỏi câu này đã là lần thứ ba rồi.”
“Cuối cùng cũng chịu mở miệng rồi à? Này A Nhân… Nơi đó như thế nào? Tôi thật sự rất tò mò.” – Gia Huy cất giọng vui vẻ.
“Không nhớ.” – Hạo Nhân quay đầu đối diện người bên cạnh – “Nếu không muốn ngay khi xuống sân bay chúng ta đường ai nấy đi thì cậu nên quản lý tốt cái miệng của mình. Hiểu không?”
“Này… cậu quá đáng vừa thôi. Tôi vì cậu không ngại gian khổ học tiếng Việt gần chục năm nay, vậy mà đến năm phút nói chuyện cậu cũng chẳng thể cho tôi. A Nhân… dù cậu mang họ Hứa nhưng dòng máu đang chảy trong người cậu một nửa là của họ Lý đấy. Làm ơn kính trọng người anh họ này chút đi.” – Gia Huy quyết tâm tìm lại vị trí của mình. Nói gì thì nói cậu cũng lớn tuổi hơn Hạo Nhân, vậy mà khi đứng trước cậu ta chẳng có kí lô trọng lượng. Không thể chấp nhận nổi mà.
“Câu anh họ này nghe cũng thật vui tai.” – Hạo Nhân ngước đầu khỏi tờ báo, hướng Gia Huy mỉm cười – “Vậy anh họ nói thử xem, kiểu tóc trên đầu tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khep-mi/2889602/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.