Sau khi đã tắm xong, An Kỳ mặc quần áo mà Trương Thần đã chuẩn bị sẵn cho mình. Là một chiếc váy ngủ, nhưng nhìn có chút quen. Khi đã mặc nó trên người và nhìn vào gương, cô phát hiện đây chính là chiếc váy ngủ mình để sót ở biệt thự. Không ngờ anh vẫn còn giữ và cất giữ kĩ càng cho đến tận bây giờ.
Bước ra từ nhà tắm, Trương Thần hiện tại đã mặc thêm một chiếc quần thể thao bên dưới, còn phía trên, anh lại không mặc áo. Anh bị vẻ đẹp của An Kỳ làm cho điên đảo thần trí. Dù đang đọc sách, nhưng khi thấy cô vừa bước ra, anh liền đặt sách xuống. Nhìn cô thật kĩ từ trên xuống dưới rồi trầm trồ khen ngợi:
- Nhìn em vẫn đẹp như xưa. Không đúng, phải nói là đẹp hơn.
- Dẻo miệng.
Dứt lời, cô liền ngồi xuống giường. Trương Thần liền xích đến gần, nói:
- An Kỳ, có phải ông trời sai em xuống để câu dẫn hay không?
- Không. Ông trời sai tôi xuống để hành hạ anh đó.
- Thật không ngờ, khẩu vị của em cũng nặng thật đó.
Biết ý nghĩ trong đầu của Trương Thần, Du An Kỳ liền nói:
- Không nói với anh nữa.
Nói rồi, cô liền lấy gối nằm và phân chia ranh giới. Anh thấy vậy liền cảm thấy khó chịu:
- Em đang chia ranh giới sao?
- Đúng vậy! Hai chúng ta, nước sông không phạm nước giếng.
- Được thôi.
Vừa nói dứt câu, Trương Thần liền kéo người Du An Kỳ xuống giường. Anh đè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-tinh-yeu/3202006/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.