Trương Thần ngoan ngoãn tắm cho Du An Kỳ. Anh lấy tay vén phần tóc phía sau của cô lên, lấy nước và nhẹ nhàng đổ xuống lưng của cô. Thấy cô mệt mỏi, Trương Thần không ngần ngại xoa bóp vai cho cô. Anh nhẹ nhàng với bờ vai của An Kỳ, nhìn thấy cô nhắm hai mắt, cơ thể thả lỏng đầy thư giãn, anh hỏi:
- Có thoải mái không?
- Ừm.
Cô vừa nói rồi, Trương thần được nước làm tới. Anh từ từ trượt tay xuống ngực An Kỳ. Nhưng cô biết được liền nhanh tay bắt lấy, bất mãn nói:
- Biết ngay anh cũng chẳng tốt lành gì.
Nói rồi, cô đứng dậy và lấy áo choàng tắm ngay đó và mặc vào. Cô đi vào phòng để quần áo, sợ anh cũng theo vào làm bậy nên An Kỳ vừa vào đã khóa trái cửa. Biết cô lại giận, Trương Thần liền đi ra nhà bếp và hăm nóng thức ăn lại cho cô.
Sau khi thay đồ, Du An Kỳ thấy Trương Thần vẫn chưa rời đi. Anh ngồi ngay bàn ăn, trên bàn còn có nhiều thức ăn. Cô đoán chắc tất cả đều là Trương Thần làm, đúng là tốn nhiều tâm tư. Cô đi phớt ngang, nói:
- Anh ăn xong thì có thể rời đi rồi.
- Em không ăn sao?
- Tôi phải đi làm.
- À, anh quên nói cho em biết, sáng nay anh đã xin cho em nghỉ phép.
- Cái gì?
Du An Kỳ nghe vậy liền kinh ngạc, quay sang nói. Cô liên tục tra hỏi anh:
- Tại sao anh lại tự tiện quyết định đến như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-tinh-yeu/3201994/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.