Chiều hôm ấy, An Kỳ đến nhà hàng để ăn tối. Tối nay cô sang nhà Giang Hải để thăm An Khải và An Nhiên, bây giờ ăn lót bụng một chút.
Trong lúc An Kỳ đang đợi món ăn ra, cô lấy điện thoại và kiểm tra email một chút. Sau khi kiểm tra xong, cô xem lịch làm việc của ngày mai. Lúc cô đang xem, thấy có người đứng gần bàn của mình, An Kỳ liếc nhanh mắt. Song, vẻ mặt cô tỏ vẻ khó chịu. Lại là anh, Trương Thần.
Tại sao mỗi lần cô đi đến đâu, anh đều xuất hiện ở đó? Thực không biết anh đây là cố tình hay thực sự là trùng hợp đến vậy?
Biết An Kỳ nhìn thấy mình nhưng cô vẫn ra vẻ không quan tâm. Trương Thần liền hạ mình, lên tiếng:
- Nhà hàng hôm nay không còn bàn rồi. Em... em... đi một mình sao? Nếu là vậy, anh có thể ngồi cùng không?
An Kỳ đảo mắt một vòng xem xung quanh nhà hàng. Quả thật, hôm nay khách đến nhà hàng rất đông. Cô thở nhẹ một hơi dài, mắt vẫn không rời khỏi màn hình, nói:
- Tôi không có bao cả nhà hàng này, anh muốn ngồi đâu thì tùy.
Nghe Du An Kỳ nói vậy, vẻ mặt anh rạng rỡ hẳn lên. Anh đi đến ngồi vào bàn và gọi món.
Món ăn của Trương Thần và An Kỳ được mang lên cùng lúc. Cả hai người ăn trong không khí im lặng và có chút nặng nề. Không lâu sau, tiếng chuông điện thoại của Trương Thần đã phá vỡ bầu không khí đầy ngượng ngạo ấy. Anh nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-tinh-yeu/3201970/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.