Một tháng sau....
Suốt một tháng này, Trương Thần đều ngủ tại phòng khác. Vì nghe theo ý kiến của dì Quế, suốt một tháng qua anh cũng rất ít khi đến gần An Kỳ. Một phần cũng là do công ty đang trên đà mở rộng nên Trương Thần cũng về nhà rất khuya. Dù rất bận nhưng hôm nào anh cũng về biệt thự mà không ở lại công ty.
Còn An Kỳ, cô mang thai cũng đã gần hai tháng. Bụng cũng đã to hơn trước một chút. Mỗi sáng cứ như thói quen, An Kỳ đều xoa bụng mình và cười rất hạnh phúc. Có lẽ đây là cách mà cô liên lạc với đứa con chưa chào đời của mình. Để nó cảm nhận được, tình yêu mà mẹ nó dành cho nó.
Trương phu nhân biết mỗi sáng Trương Thần đi làm rất sớm, không có thời gian chăm sóc cho An Kỳ nên ngày nào bà cũng đến biệt thự để chăm sóc cho cô. Một hôm, Trương phu nhân nhận được tin Du An Kỳ bị đau bụng dữ dội đang được cấp cứu tại bệnh viện. Nhận được tin, bà tức tốc chạy đến.
Đến bệnh viện, Trương phu nhân thấy Hà Hoa Tử đang lo lắng ngồi đợi bên ngoài. Bà liền chạy đến hỏi cô:
- Tiểu Hà, An Kỳ bị sao vậy? Con bé vào trong được bao lâu rồi?
- Bác Trương, An Kỳ đã vào trong được một lúc rồi.
Trương phu nhân và Hà Hoa Tử ở bên ngoài " đứng ngồi không yên ". Trong lòng hết lo chuyện này đến lo chuyện khác. Không lâu sau, có một y tá bước ra và hỏi:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-tinh-yeu/3201946/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.