Trước mặt Hà Hoa Tử, cặp vợ chồng đây trung niên vẫn không trả lời cô, nhưng vẻ mặt của người phụ nữ này dường như đang vô cùng hạnh phúc, vui sướng.
- Không định mời ba mẹ vào nhà sao?
Ông Hà vừa dứt lời, Hà Hoa Tử có chút luống cuống, cô nép mình sang một bên cho ba mẹ vào. Bước vào bên trong, ông bà Hà liền ngồi xuống ghế, còn cô thì vào trong lấy nước cho họ uống. Cô vừa đặt nước xuống bàn, bà Hà liền cất giọng, hỏi thăm cô:
- Con sống ở đây có tốt không? Có thiếu gì hay không, mẹ mang đến cho con? Hay là, con dọn về...
- Không.
Bà Hà chưa kịp nói hết câu, Hà Hoa Tử đã vội cắt ngang lời. Bởi vì cô biết những lời tiếp theo mà bà định nói, liền muốn ngăn lại.
- Nơi này có gì tốt chứ? Ở nhà tốt đến như vậy, tại sao con lại không muốn chứ?
Bà Hà khó chịu hỏi.
- Mẹ, người nói đúng. Ở đây không tốt như ở nhà, nhưng ít nhất, ở lại nơi này con có được tự do của mình. Và quan trọng hơn, con không bị sự quản lí của các người.
Bởi giọng nói đầy sự bất bình này của Hà Hoa Tử đã khiến cho bản thân cô bị một cái tát của ông Hà. Ông tức giận, nhìn Hà Hoa Tử, quát:
- Con... con dám nói ra những lời như vậy sau. Hoa Tử, ta và mẹ con chỉ muốn tốt cho con, tại sao con lại không hiểu chứ?
Thấy ông Hà tức giận, tát Hà Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-tinh-yeu/3201905/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.