Ngự Cảnh Nhạc lợi dụng lúc này lập tức mặc quần áo vào, chỉnh đốn lại nhan sắc. Trên người mặc một chiếc áo choàng nhỏ có lông tơ màu trắng, bên dưới mặc một cái quần đùi lông nhung màu đen từ lông thiên nga, lại thêm một đôi bốt màu đen cao quá gối. Mái tóc đen xõa ngang lưng, thẳng tắp đồng đều dài tới đầu gối. Trên gương mặt trắng nõn nạm một đôi mắt trong suốt như nước suối trên núi có thể nhìn thấy tận đáy, phấn hồng nhàn nhạt hiện ra, dưới chiếc mũi nhỏ nhắn xinh xắn là hai cánh môi mềm mại mảnh mai như cánh hoa hồng, khiến người ta có cảm giác ngọt ngào mà không ngán.
"Ngự Cảnh tiểu thư.." Đường Thụy nhận điện thoại xong, vẻ mặt vô tội nhìn Ngự Cảnh Nhạc.
"Sao vậy? Người kia nói thế nào?" Ngự Cảnh Nhạc đưa lưng về phía Đường Thụy, cô vừa chuẩn bị cái túi da nhỏ trên giường vừa nói.
"Là.. là Thiên thiếu gia gọi tới."
Tuy đã đoán được đối phương là ai, nhưng sau khi nghe Đường Thụy nói, Ngự Cảnh Nhạc vẫn phản xạ có điều kiện như vừa đánh gãy một nhịp, tay chợt dừng lại.
Sau đó Đường Thụy nói: "Thiên thiếu gia nói.. nói.. lão gia đã phái người tới đón chị rồi.. Bữa tiệc tối nay.."
Còn chưa dứt lời đã thấy mặt Ngự Cảnh Nhàn không đổi sắc, cô vung cái ghế được nhập khẩu từ Pháp trong phòng lên, dùng sức hung hăng đập một nhát về hướng cửa sổ sát đất trong phòng mình..
Đường Thụy ở đây lập tức sững sờ, ngơ ngác nhìn.. Cô ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-sung-nich-khong-ng/2666217/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.