Vân Thư Hoa có chút ngượng ngập, lúng túng không biết nói gì. 
Mã Đồng Đồng có chút bất mãn nhanh mồm nhanh miệng: “Ai, cái anh này, sao lại nói như vậy?” 
“Tôi nói sai sao?” Lương Tuấn Đào hỏi lại Mã Đồng Đồng, trong lúc nói ánh mắt nhìn sang Lâm Tuyết. 
Ở chung cùng nhau mấy ngày , Lâm Tuyết ít nhiều cũng được kinh qua tính tình hỉ nộ vô thường của vị Nhị gia kia, cô chỉ có thể giả vờ không thấy tà hỏa của hắn, lạnh nhạt đáp: “Đúng vậy.” 
“…” Việc này, mọi người đều không nói nên lời. 
Không khí ôn chuyện tốt đẹp đã bị Lương Tuấn Đào phá hỏng không sót lại gì, chờ mãi cũng thấy xấu hổ, Vân Thư Hoa thức thời cáo từ: “Thấy Lâm Tuyết ở quân khu như vậy tôi rất an tâm. Không làm chậm trễ quân vụ của mọi người nữa, chúng tôi xin cáo từ.” 
Mã Đồng Đồng sao chịu đi, vất vả lắm cô mới tới tìm được Lâm Tuyết nên nói gì cũng không đồng ý. Cô lập tức kéo tay Lâm Tuyết nói: “Cậu xin phép nghỉ một ngày thôi, mình còn rất nhiều chuyện muốn nói với cậu.” 
Kì thật Lâm Tuyết cũng không muốn bọn họ đi như vậy, trầm ngâm trong chốc lát cô liền tới trước Lương Tuấn Đào yêu cầu: “Thủ trưởng, tôi có thể xin nghỉ phép không?” 
Lương Tuấn Đào liếc cô một cái, thản nhiên nhếch môi: “Có thể.” Nói xong, không đợi Lâm Tuyết và hai vị bằng hữu cất bước, hắn lại theo sát mà bổ sung một câu: “Mới vừa nhận được quân vụ khẩn cấp, cần một nữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-quan-hon/3137279/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.