163. Bi thương
Vũ Thanh U hơi có thất vọng, nhíu mày lại: "Con yêu quý thân thể của mình như thế sao? Nếu không trở về Vong Ưu Cốc, bệnh của con rất khó dưỡng. Sư nương không cần nhiều lời, chính con hẳn rõ ràng tình huống của mình."
Cố Vân Cảnh nhỏ giọng biện giải: "Trước đó đúng là không tốt lắm, nhưng bây giờ trải qua điều dưỡng đã tốt hơn nhiều rồi..."
Vũ Thanh U chau mày: "Tốt hơn nhiều?"
Cố Vân Cảnh sờ mũi, xấu hổ nói: "Cũng không kém bao nhiêu mà sư nương..."
"Chênh lệch rất nhiều đấy." Vũ Thanh U cải chính, "Thể hư, mạch tượng hỗn loạn, thân thể lại chịu tàn phá liên tiếp. Nếu không phải dựa vào đan dược kéo dài tính mạng, con cảm thấy mình còn có thể chống đỡ đến bây giờ?"
Vũ Thanh U làm người hòa ái nhưng bà lúc này cực kì nghiêm túc: "Y thuật của ta không bằng sư phụ con, miễn cưỡng chỉ có thể cứu sống con một mạng mà thôi, không có cách nào điều dưỡng con khôi phục như lúc ban đầu. Bây giờ ông ấy đã theo quân, cho nên nếu con muốn điều dưỡng thì nhất định phải trở lại Vong Ưu Cốc."
Vong Ưu Cốc cách ly cõi tục, chẳng những môi trường tốt đẹp, cảnh trí hấp dẫn hợp lòng người, đặc biệt hiếm có hơn chính là có linh tuyền. Lấy linh tuyền làm dẫn phối hợp với đan lô chỉ Vong Ưu Cốc mới có mới có thể luyện chế ra được đan dược trân quý. Nhiều năm qua, Cố Vân Cảnh được điều dưỡng bằng cách đó. Linh tuyền ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402134/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.