154. Kẻ thù
Tiêu Trạm lộ vẻ khó xử, có chút hậm hực nói:
"Hoàng thúc, cháu tới tìm ngài không phải chỉ vì chuyện này mà còn có chuyện khác quan trọng hơn. Khẩn cầu hoàng thúc nghe cháu nói hết lời."
Tiêu Trạm tướng mạo anh tuấn, khí chất cao quý, khi nói chuyện lại thành khẩn, Tiêu Miễn thấy mà không khỏi tha thứ chút ít, cuối cùng buông lỏng giọng nói:
"Vào đi."
"Đa tạ hoàng thúc." Tiêu Trạm cảm kích.
Sau khi vào phòng, hắn cũng không có ngồi xuống mà cung kính đứng ở một bên, như một học sinh khiêm tốn yên lặng lắng nghe thầy cô dạy bảo.
Đợi Ích vương kêu ngồi, Tiêu Trạm mới ung dung ngồi xuống.
Tiêu Miễn: "Giữa chúng ta không cần quanh co, cháu muốn nói cái gì thì nói."
"...Chắc hoàng thúc cũng biết tình thế bây giờ - ngoại hoạn chưa trừ, nội đấu không ngừng. Phụ hoàng đột nhiên hôn mê bất tỉnh, trước đó đang độ tuổi xuân, không có để lại khẩu dụ. Ông ấy hôn mê hơn mấy tháng qua rồi... Nước một ngày không thể không có vua, triều đình không thể không có người đưa ra quyết định. Cháu lấy thân phận trưởng tử tạm thời thay mặt Nhiếp chính, nhưng cháu biết trong triều rất nhiều người không phục. Tiêu Tông trước mặt phụ hoàng mới có danh tiếng tốt, hắn lại có một mẫu phi đắc sủng cùng với một ông cậu quyền thế ngập trời. Vài năm gần đây, đại thần đầu nhập vào trướng bọn họ vô số kể. Cành lá Tiêu Tông phồn thịnh, hơn một nửa triều đình đã là người của hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402125/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.