126. Giết ngựa
Tần Nhiếp chậm rãi đi ra từ sau tấm bình phong. Tiêu Tông bước lên hỏi:
"Cậu, nên làm gì bây giờ?"
"Ta đã nghe." Đa mưu túc trí Tần Nhiếp cũng mờ mịt, "Mọi rợ này muốn làm gì? Vì sao giúp Tây Lương?"
Đến Tần Nhiếp còn đoán không ra, thì Tiêu Tông càng là không biết.
"Ai biết được?... Nhưng mà cậu, Vũ Văn Ngạn đáng tin không?" Tiêu Tông lo lắng có gian, hỏi.
Tình cảnh Tiêu Tông bây giờ thật có thể dùng "hổ xuống đồng bằng bị chó khinh" để hình dung. Vì khi Tiêu Trạm bị giáng chức, hắn chèn ép người ta ở mọi phương diện. Hiện tại tình thế đổi ngược, người ta xoay người làm chủ, cũng đồng nghĩa chèn ép lại hắn. Nếu không nghĩ ra được cách gì thì đứa cháu này cũng chỉ có thể táng mệnh dưới tay mẹ con Hoàng hậu. Tần Nhiếp cau mày nói:
"Vũ Văn Ngạn không đáng tin? Vậy Tây Lương dựa vào đâu? Chúng ta bây giờ chỉ có thể đánh cược, nếu không thì chỉ có ngồi chờ chết. Đừng nói là bản đồ, ngay cả mười tòa thành cũng có thể dâng lên được. Chỉ cần con lên ngôi!.... Mấy ngày nữa, để Vũ Văn Ngạn tới, con thương nghị lại cụ thể với hắn. Nhớ lưu lại điều ước, ta xem qua."
"Vâng, cậu." Tiêu Tông không chút do dự nói.
"Từ khi Hoàng đế hôn mê, mẫu phi con cũng không dễ chịu. Tính tình nàng mạnh mẽ, ta lo lắng nàng làm ra cái gì cực đoan, kết quả ngược lại liên lụy đến con. Ta chuẩn bị kiệu, tiến cung đây."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402097/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.