92.
Mị nhãn mang ý cười, Khúc Phi Khanh nửa tin nửa ngờ Tiêu Mộ Tuyết, tuy vậy trong giọng nói vẫn có quan tâm:
"Biện pháp đó chưa chắc đáng tin cậy. Về căn bệnh này theo ta thấy công tử nên tìm đại phu chuyên môn nhìn xem thì hơn."
Tiêu Mộ Tuyết: "Bà chủ nói có lý."
"Ta biết một đại phu chuyên về bệnh này, nếu công tử không chê, ta có thể tiến cử."
Tiêu Mộ Tuyết không đoán được Khúc Phi Khanh, không biết đối phương thật là vì quan tâm hay nhìn ra sơ hở, đành phải uyển chuyển nói:
"Giang hồ nhân gian cũng không thể tin hoàn toàn, lại cũng không thể không tin. Hãy cho ta thử xem, nếu quả thật không hiệu quả, ta lại đến xin bà chủ giúp đỡ cũng không muộn."
Khúc Phi Khanh gật đầu: "Được." Rồi ba người hàn huyên rất nhiều đề tài về sau, cuộc hội đàm mới kết thúc.
Sau đó, khi Tiêu Mộ Tuyết, Cố Vân Cảnh đi ra Vạn Xuân Lâu, Khúc Phi Khanh cho người giám thị hai người. Cố Vân Cảnh đã đoán được sẽ có chuyện này, cho nên bảo kiệu phu quanh đi quẩn lại vài vòng, cuối cùng thoát khỏi nhãn tuyến Khúc Phi Khanh phái tới.
"Tình nhi, em có ý kiến gì không?" Khúc Phi Khanh hỏi Liễu Tình.
"Cũng không có gì, chỉ là luôn cảm thấy lạ."
"Lạ chỗ nào? "
"... Thật khó nói- có lẽ là cảm giác đi."
"Hm... Nếu như vị Bạch công tử nói thật, cũng không có gì kỳ quái." Đoạn, Khúc Phi Khanh nói tiếp, "Chỉ sợ hắn không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402063/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.