58. Tỉnh lại
Giữa trời đất mênh mông, chuyện hạnh phúc nhất là vừa tỉnh giấc nhìn thấy người mình yêu. Tiêu Mộ Tuyết vừa mở mắt đã nhìn thấy Cố Vân Cảnh. Thiếu niên ôn nhuận như ngọc như lúc mới gặp, chỉ khác nay có vẻ gầy gò.
"Công chúa điện hạ, nàng tỉnh rồi." Cố Vân Cảnh mừng rỡ nói. Đồng thời cảm khái sau bao chuyện xảy ra, nhìn thấy Tiêu Mộ Tuyết tỉnh lại, nàng bỗng thấy mình như trải qua nhiều năm đại mộng, nhiều thế kỷ không gặp Tiêu Mộ Tuyết.
"Phò mã, ngươi không sao chứ?"
Điều đầu tiên khi Tiêu Mộ Tuyết tỉnh lại không phải nghĩ đến thương thế của mình mà là lo lắng Cố Vân Cảnh, cũng như khoảnh khắc nàng ngã xuống - nàng không yên tâm Cố Vân Cảnh. Và câu nói ấy khiến Cố Vân Cảnh cảm động sâu sắc. Cố Vân Cảnh si ngốc nhìn Tiêu Mộ Tuyết dịu dàng cười:
"Điện hạ, ta rất khỏe."
Tiêu Mộ Tuyết yên tâm gật đầu.
"Phò mã, ngươi tra được lai lịch thích khách chưa?"
"Vẫn chưa." Cố Vân Cảnh lắc đầu, "Vũ Lâm Quân đang điều tra, vẫn chưa có manh mối."
"Lẽ nào mặc cho chúng nhởn nhơ?"
"Điện hạ đừng nóng vội. Mặc dù điều tra chưa xong nhưng ta có một vài suy đoán."
"Là ai?" Phò mã tâm tư kín đáo như thế, có lẽ hung thủ không còn ung dung được bao lâu.
"Thả dây dài câu cá lớn." Nhìn thần sắc nhợt nhạt Tiêu Mộ Tuyết, Cố Vân Cảnh đau lòng, "Nàng vừa tỉnh lại, đừng nôn nóng lo lắng chuyện đó. Nàng phải tĩnh dưỡng nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402029/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.