8. Dạ đàm
Xử lý tốt việc Hàn Tuấn xong đã là canh bốn. Gió thổi nhiều hơn. Cố Vân Cảnh chà tay, nhịn không được mà hà hơi, và vừa ma sát bàn tay vừa đi về hôn phòng.
Tiêu Mộ Tuyết xem xong náo nhiệt cũng trở về phòng. Khi Cố Vân Cảnh đẩy cửa vào thì đối diện luôn Tiêu Mộ Tuyết mâu quang thanh u.
Cố Vân Cảnh cởi áo choàng, nhẹ giọng hỏi:
"Công Chúa còn chưa nghỉ?"
"Ta muốn nói chuyện với ngươi." Ngữ khí Tiêu Mộ Tuyết không còn lạnh băng như ban đầu.
Cố Vân Cảnh yếu ớt cười, vẻ ngạc nhiên, "Điện hạ không phải đã nói qua sao?"
"Khi đó là vì ta." Nàng nghiêm túc nhìn thiếu niên, "Hiện tại là vì đương kim Thái Tử."
"Hm-" Cố Vân Cảnh nhướng mày, "Điện hạ muốn nói gì?"
"Thái Tử thất sủng là chuyện trên dưới đều biết. Nhìn hướng đi của phụ hoàng, hắn tùy thời có thể bãi vị Thái Tử. Cho nên ta hy vọng ngươi có thể giúp Thái Tử." Tiêu Mộ Tuyết không nhanh không chậm nói.
"Công chúa không khỏi coi trọng ta quá; Vân Cảnh ốm yếu như thế nào giúp được Thái Tử điện hạ?"
Cố Vân Cảnh đời này không muốn nhất là tham dự đến hoàng gia tranh quyền. Nếu không phải thánh chỉ tứ hôn ràng buộc nàng cùng Tiêu Mộ Tuyết, nàng tính chờ phụ thân tây chinh trở về thuyết phục ông ấy bãi binh, từ chức Nguyên Soái, cáo lão hồi hương. Còn mình thì quay về Vong Ưu Cốc nhẩm rượu, thưởng gió, thích ý mà sống. Tuy bây giờ Trấn Viễn Hầu Phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3401979/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.